Mình muốn chia sẻ về câu chuyện tình yêu của mình. Ny mình sinh ra bị hở hàm ếch, mắt nhỏ, và chỉ có một lỗ mũi để thở. Ngay từ khi quen anh qua mạng, mình không hề bận tâm. Ngược lại, mình còn tìm hiểu rất kỹ về tình trạng của anh để hiểu anh hơn.
Chúng mình yêu xa, và phần lớn là anh ấy đến tìm mình. Anh luôn chiều mình, đưa mình đi ăn những món yêu thích và đến những nơi mình muốn. Mình nhớ mãi lần bà chủ quán gần trường anh hỏi: "Con bé dễ thương lần trước rân không đi cùng con?". Nghe mà ấm lòng!
Từ nhỏ, anh ấy đã phải nghe nhiều lời bàn tán không hay về ngoại hình. Có người còn gọi anh ấy là thằng mặt đần. Nhưng với mình, anh ấy chỉ hơi không đối xứng một chút, còn lại thì vẫn cực kỳ đáng yêu và đẹp trai. Đôi mắt to, miệng cười ngơ ngơ của anh ấy làm mình thấy cưng ơi là cưng.
Chúng mình đã bên nhau một năm rưỡi. Anh ấy luôn dành những điều tốt đẹp nhất cho mình, rất kiên nhẫn, bao dung, và đã thay đổi nhiều vì mình. Anh còn kèm mình học bài.
Khi mình đăng ảnh anh lên mạng xã hội, vẫn có những lời xì xào, bàn tán không hay. Mình nghĩ, chuyện tình cảm của người khác thì liên quan chi mấy người? Họ đâu có biết gì về anh, chưa từng tiếp xúc, vậy mà cứ phán xét.
Mình cảm thấy mình thật sự rất hạnh phúc. Khi mọi người thấy mình điểm cao, đâu biết anh đã kiên nhẫn dạy mình từng chút, chịu đựng những lúc mình cáu kỉnh vì buồn ngủ. Khi thấy mình có ảnh đẹp, đó là anh đã lén học chụp ảnh. Khi thấy mình luôn vui vẻ, đó là vì anh đã cho mình rất nhiều yêu thương và niềm vui.
Có thể nhiều người sẽ nói: "Anh ấy sao xứng với bạn?". Nhưng mình tin, anh ấy còn ưu tú hơn mình nhiều, và mình học được rất nhiều điều từ anh ấy. Thế nên, những lời nói đó chẳng có ý nghĩa gì cả!
Dù sao đi nữa, mình rất hạnh phúc, và chúng mình rất hạnh phúc! Hihi